Cuộc sống này có quá nhiều điều cần phải trải qua và
cảm nhận rồi mới biết nó đáng quý nhường nào. Và mỗi người trong chúng ta sẽ
tìm được vị trí cho riêng mình. Sẽ có được đủ và đong đầy tình yêu thương.
Những năm gần đây cuộc sống của Tôi đã không còn tẻ
nhạt, mờ mịt nữa. Tôi đã trải qua công
việc thực tế, đã có người mình yêu. Có nhiều niềm vui, nỗi buồn và đó là những
hồi ức đáng nhớ một thời. Dù hiện tại nhiều thứ trong Tôi vẫn chưa đâu vào đâu.
Công việc chưa thực sự có kết quả lớn lao, tình yêu chưa thực sự đơm hoa kết
trái nhưng Tôi nhận thấy. Tôi đã lớn lên rất nhiều, Tôi biết rằng mình cần cố gắng,
mạnh mẽ hơn nữa để đón nhận những điều tốt đẹp sẽ đến với Tôi.
Hãy cho Tôi được nhắc tới chuyện tình cảm, những góc
khuất trong lòng Tôi.
Tôi nhận ra rằng. Không phải cứ cố gắng vun đắp cho
thứ tình cảm đơn phương để chờ 1 ngày “Người đó sẽ cảm động và yêu lấy Tôi”. Tôi
đã đi với cô ấy rất lâu rồi, tất cả những gì Tôi có thể làm được Tôi đã làm hết.
Vậy thứ tình cảm đó vẫn ngày một xa Tôi. Và bỗng Tôi nhận ra 1 điều rằng:
ĐỪNG ĐỂ THỜI GIAN CỦA BẠN TRỞ NÊN VÔ NGHĨA.
Tình yêu giống như bạn đánh một canh bạc vậy đó. Có
đỏ có đen, có lừa lọc dối trá. Và canh bạc này của Tôi đã cho Tôi rất nhiều cảm
nhận. Ai yêu Tôi, Tôi đều biết Tôi có thể cảm nhận được tình cảm của họ dành
cho Tôi. Tôi sẽ không lừa dối bản thân mình nữa, sẽ không chờ đợi kỳ tích mà nó
không bao giờ đến. Tình cảm không thể cưỡng cầu, Tôi không có được trái tim Em,
Tôi sẽ chủ động ra đi. Thế giới mà Tôi không thể bước vào được, Tôi cũng sẽ từ
bỏ.
Tôi là vai nam chính trong tiểu thuyết đời mình, Tôi
không thể gục ngã được.
Gánh nặng trên vai Tôi rất nhiều, Tôi biết điều đó.
Nếu ai đó thực sự quan tâm, yếu quý Tôi họ sẽ trân trọng và kề vai sẻ chia cùng
Tôi. Cùng Tôi viết bộ tiểu thuyết dài tập đó, dù là cũng nhau nắm tay viết hay
mỗi người bổ xung những chi tiết còn thiếu. Và cùng thấu hiểu nhau.
Tôi sẽ không cảm ơn những người đã làm tổn thương Tôi
đâu, vì họ không hề giúp Tôi trưởng thành. Mà chính sự kiên cường và cố gắng
không ngừng nghỉ đã giúp Tôi trưởng thành hơn. Tôi sẽ chỉ cảm ơn những người
luôn bên cạnh thấu hiểu và động viên Tôi những lúc Tôi yếu đuối và nhụt chí nhất
là đủ.
Chỉ hôm nay thôi, hãy cho Tôi được buồn chút thôi.
Và …..
Gửi
tới người Tôi yêu.
Hiện tại Anh đang sống rất tốt, Anh còn rất nhiều mục
tiêu cần chinh phục và gánh nặng lo lắng, gánh vác. Anh thật xin lỗi Em
Anh đã từng nói : “Tình
cảm anh trao cho Em sẽ không còn âm thầm lặng lẽ như trước nữa, mà anh sẽ thổ lộ
tất cả”
Anh đã từng hứa : “Tình
cảm Anh dành cho Em luôn chân thành và chảy mãi trong tim” như “Máu luôn chảy
mãi trong huyết quản – Cho tới khi nhắm mắt xuôi tay”.
Và giờ : “Anh sẽ chôn chặt tình cảm của mình sâu thật
sâu, trong góc khuất trái tim mình”
Anh sẽ trở lại là chính Anh, nhìn cuộc sống với chỉ
hai màu “Trắng - Đen”, lấy lại lý trí vốn có bản thân mình. Anh sẽ không còn
yêu thương mù quáng nữa, Anh sẽ chăm lo cho cuộc sống của Anh và người thân nhiều
hơn.
Em à. Nhỡ một ngày trên đường mình gặp nhau Anh sẽ không
hy vọng Em cười và bắt chuyện với Anh. Vì Anh sợ, sợ những tình cảm đằm thắm
Anh dành cho Em sẽ ùa về. Phá tan những đè nén đau thương mà Anh đã cố gắng kìm
nén trong góc khuất trái tim mình. Khiến Anh không làm chủ được bản thân mình
sa vào những thương cảm khi xưa. Hãy cho Anh những ánh mắt lạnh lùng vô cảm, để
Anh nhận ra sự thực trước mắt mình.
Cuộc đời mà, số vận xoay vần, định mệnh trớ trêu.
Anh và Em đã từng tưởng tượng “Hai đứa mình rời xa nhau, rồi có một ngày lại
quay về đúng vạch xuất phát và vô tình yêu nhau thì thật buồn cười” đúng không.
Anh tin hai ta sẽ có ngày gặp lại, nhưng Anh không dám chắc mình có thể yêu
thương nhau được nữa. Vì trái tim Anh đã chai sần và phủ băng rất dày rồi. Em
có muốn dành thời gian của mình, can đảm liều lĩnh phá tan vỏ bọc bên ngoài lạnh
lùng và nghiêm nghị của Anh. Để Anh lại lần nữa được yêu thương hay không ?
Út Kết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét