Ta đã từng nghĩ, chỉ cần được ở bên người mình yêu
thì dù có khó khăn, gian khổ nào cũng có thể bước qua và tới bên nhau. Dù vậy
đó là những sóng gió đời thường những giông bão ngoài kia khi ta bước đến bên nhau. Còn chỉ cần
người ấy vô tâm, thờ ơ thì bao dũng khí, bao hoài niệm đó khi ta vượt qua trắc
trở giông bão kia cũng chỉ là vô nghĩa.

Quan tân và gửi gắm tình cảm cho một người, nó là tiếng trống trong lòng là mỗi ngày nhìn điện thoại. Tự hỏi "chẳng biết bao giờ người ta nhắn tin hỏi thăm mình, rằng anh đã ăn chưa, ngày hôm nay của anh thế nào…"
Mà yêu một người vô tâm đôi khi trong lòng trống vắng cần
lắm một người ở bên ta, cần lắm một bàn tay lặng lẽ theo ta trên khắp quãng đường
dài. Cần vậy mà chẳng có thì thà không có còn hơn.

Ảnh minh họa.
Tình yêu "dù đúng, dù sai - vẫn do ta",
đôi khi ta tự hỏi "Tình yêu này là chỉ một phía từ bản thân ta, còn người
kia ... liệu ta có nên dừng lại?"
Phải chăng họ chẳng vô tâm đâu, chẳng có ai quá vô
tâm với một người nào đó do "trong lòng họ không có ta thôi".Vậy ta cứ độc
thân vậy thôi, hơn là mỗi ngày lại góp thêm chút buồn chán, thêm một ít tủi
thân, thêm một ít mệt mỏi. Tình yêu này là sai, rung động này là sai, đến với
nhau cũng là sai sao ?
Yêu một người vô tâm trái tim họ không hướng tới ta vậy ngay từ khi bắt đầu ta
đã là sai rồi. Ta đã từng tự lừa dối mình rằng người đối diện cũng có tình cảm,
yêu thương, lắng lo, rồi cũng nhớ nhớ nhung nhung ta.Nhưng hóa ra chỉ là tự ta đa
tình (cười nhạt)
Nếu yêu một người vô tâm, thà ta đau một lần rồi thôi, nói
lời chia tay rồi quay đi khi mắt đẫm lệ còn hơn. Trong đêm con tim mình thấy nhói, tâm trạng bất ổn không bình tâm được.
Hờ (cười trừ) !
Cứ ngỡ rằng trong tình yêu chỉ cần cố gắng thì có thể vượt lên tất cả. Cần ta nỗ lực thì sẽ có ngày được đền đáp, chỉ cần có nhân duyên gặp gỡ thì ắt hẳn không thể chia lìa.
Hờ (cười trừ) !
Cứ ngỡ rằng trong tình yêu chỉ cần cố gắng thì có thể vượt lên tất cả. Cần ta nỗ lực thì sẽ có ngày được đền đáp, chỉ cần có nhân duyên gặp gỡ thì ắt hẳn không thể chia lìa.
Nhưng ......
……..
...... Ta sai
rồi. Vĩnh viễn sai rồi, ta sai ngay từ đầu. Đánh đổi cho cuộc tình này bằng
tất cả những bình yên ta có, để nhận lấy sự thờ ơ của một người.

Ta đã chạy theo như thế bao lâu rồi? Bao lâu rồi ta
không yêu thương bản thân mình? Người ta vốn không thương yêu mình, mà mình mang
cả lòng dạ này hướng về người ta.
Vây là ta đang ngược đãi ta sao?
Thì thôi, thà cứ độc thân như vậy, chôn giấu tình
yêu này trong trái tim mình. Dù còn yêu thì hãy cứ giữ cho riêng mình, rồi sẽ có một
ngày ta gặp một người, người ấy yêu ta hơn tất cả những người trước cộng lại,
mang cho ta sự an yên trong tâm hồn, không phải lắng lo, không phải suy nghĩ.
Thà một mình bước đi còn hơn đi hai người mà không
cùng một hướng. Người yêu thương ta thực sự sẽ yêu thương cả sự cố gắng, cả sự yếu
đuôi sau lớp vỏ bọc kia, bởi khi ấy ta biết, ta sẽ được là chính ta, dù mạnh mẽ
đến đâu cũng cần chở che, bảo vệ.
Yêu một người vô tâm, là ta sai rồi.
Từ bỏ đi thôi hỡi con tim cố chấp kia ơi !
Út kết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét